Mỗi ngày, tôi thức dậy nhờ tiếng báo thức. Và điều đầu tiên tôi làm, ngay trước cả khi chui ra khỏi giường để bắt đầu một ngày mới, là nhanh chóng vớ lấy điện thoại để kiểm tra công việc và giải trí, lướt net. Điều gì đã diễn ra khắp mọi nơi trong khi tôi đang ngủ, liệu họ có đăng cái gì đó, thích cái gì đó, hay kết bạn và vui chơi chỗ nào đó mà không có tôi?
Thật quá dễ để thấy rằng bọn trẻ ngày nay cứ bám cứng lấy và dán mắt vào những ứng dụng hay ho, màn hình nhấp nháy và trò chơi điện tử. Và, với một chút ủ rũ, tôi nhận ra tôi cũng chẳng khác gì chúng. Có khi còn tệ hơn!
Vì vậy, để có 1 cuối tuần mà không đụng tới thiết bị điện tử gì quả là một thử thách. Không chỉ với lũ trẻ, vốn lớn lên với đầy rẫy những thứ đó xung quanh, mà cả những bậc phụ huynh như tôi, những người cần phải làm những điều mình đang nói nhiều hơn một chút.
Không cần phải nghĩ nhiều, tôi đã vạch ra một kế hoạch trong đầu để giải quyết tình huống cấp bách này. Chúng tôi thỉnh thoảng cần phải bỏ điện thoại và những đồ công nghệ giải trí đó đi. Vậy nên cuối tuần vừa rồi, sau khi chuyển điện thoại sang chế độ máy bay, chúng tôi thật sự đã sẵn sàng lên đường.
Đi dã ngoại ngoài trời, đó chính là cách tương tác tốt nhất và tự nhiên nhất, một cách để hòa mình với mẹ thiên nhiên.
Tôi đưa bọn trẻ tham gia vào kế hoạch này bằng việc cho cả nhà đi cắm trại ở công viên. Đấy là một ý tưởng tuyệt vời. Và nó cũng là một cách hoàn hảo để bứt chúng tôi ra khỏi điện thoại và những thứ khác, dù hàng ngày tôi và các con chăm chăm nhìn vào đó như thế nào.
Chúng tôi lôi thùng đồ ra để phân loại, sắp xếp và thay thế một số thứ sau một năm dài bỏ xó, kể từ chuyến đi lỉnh kỉnh cuối cùng của mùa cắm trại năm ngoái. Chúng tôi mua khá nhiều trang bị cắm trại tuyệt vời, thân thiện với trẻ nhỏ tại siêu thị gần nhà, và tôi cũng để cho bọn trẻ tự lên thực đơn bữa ăn trong năm nay. Chúng chọn hầu hết toàn các loại kẹo dẻo, socola nóng, mì ramen, và thêm nhiều socola nữa. À, tôi đã nhắc đến socola lần nào chưa nhỉ?
Chúng tôi chất toàn bộ đồ đạc lên trên “Quái Thú”, chiếc xe gia đình của chúng tôi, và hướng thẳng đến dãy núi. Tôi chợt nhớ đến John Burroughs, một nhà tự nhiên học và nhà văn từ những năm 1800 từng nói, “Tôi hòa mình vào thiên nhiên để được xoa dịu và chữa lành, để đưa các giác quan của mình về đúng nhịp một lần nữa.”
Ông ấy không hề biết rằng, điều ông nói miêu tả chính xác những gì gia đình tôi cần phải làm thường xuyên hơn nữa: Gập màn hình lại, tắt hết ứng dụng và quay trở về với tự nhiên. Để quyền năng của thiên nhiên và thế giới bên ngoài giúp chúng tôi tìm lại sự tĩnh tại trong mỗi người, cũng như cả gia đình. Điều này giúp cho đầu óc lúc nào cũng lộn xộn và quá khích của chúng tôi được nghỉ ngơi, cũng như cho phép chúng tôi nhìn lại bản thân mình, vốn bị chôn vùi trong cái thế giới hối hả, đầy rẫy công nghệ này.
Và ở khu cắm trại cuối tuần đó, quanh hai chiếc lều được dựng bên rìa khu rừng mù sương, với những chiếc cây khổng lồ của hệ sinh thái tuyệt vời tại California, chúng tôi đã “tắt hết“ những ứng dụng, “bật lên” những giác quan tưởng chừng như đã mất và hâm nóng tình cảm gia đình mình.
Đó là một trong những dip cuối tuần tuyệt vời nhất năm nay của tôi. À, socola của lũ trẻ hóa ra cũng rất ngon nữa.
Nguồn: Annie Yeatout
Việt hóa bởi WETREK.VN