Tuổi trẻ đôi khi phải thử làm một điều điên rồ để khi về già còn có thứ để hoài niệm. Vợ chồng trẻ chị Vy anh Sơn cũng được chẩn đoán “mắc bệnh điên” như thế, khi từ bỏ công việc ổn định chỉ để ngồi trên xe máy đi hết Việt Nam.
Có trong mình máu ham mê du lịch nhưng lại bị say tàu xe, làm thế nào để ta chinh phục những cung đường xa? Đó là đi bằng xe máy. Thích được đi đến nơi này nơi nọ nhưng vướng bận chuyện gia đình, công việc, thì làm sao? Thì rủ nửa kia của mình cùng nghỉ việc rồi lên đường thôi.
Nghe qua có vẻ vô lý nhưng lại vô cùng thuyết phục bởi chị Mai Thảo Vy đã chứng minh cho mọi người thấy bằng chuyến đi xuyên Việt với chồng trong 40 ngày sau khi nghỉ việc. Không còn bận tâm về thời gian hay tiền bạc, hai vợ chồng lúc này chỉ nghĩ đến việc được vỡ òa trước những chân trời mới.
N
Nơi đẹp nhất là nơi có hai đứa mình.
Một quyết định ngay trong đêm
Là nhân viên văn phòng với thời gian mỗi ngày chủ yếu dành để chôn chặt chân giữa bốn bức tường, chị Mai Thảo Vy luôn ấp ủ giấc mơ được chinh phục những điểm đến hùng vĩ của thiên nhiên ngoài kia. Giấc mơ chưa được thực hiện thì lại đi lấy chồng, khiến nó dường như trở nên xa xôi không chạm đến được.
Chồng chị là anh Nguyễn Duy Sơn, trớ trêu thay cũng là một người như thế: muốn dành cả tuổi trẻ để đi thật xa nhưng bị cuộc sống bàn giấy ngăn cản bước chân, đang yên đang lành lại nổi hứng muốn cưới vợ rồi chôn luôn giấc mơ năm nào vào trong dĩ vãng.
Chỉ từ một câu nói nửa đùa nửa thật trong cơn chán nản của thất nghiệp, hai anh chị đã lên đường thực hiện chuyến đi lớn nhất trong đời.
Cuộc sống hôn nhân trôi qua nhẹ nhàng và êm đềm, cho đến một ngày chị Vy quyết định nghỉ việc để khởi động lại cuộc sống. Vào đêm thất nghiệp đầu tiên, nỗi khát khao xê dịch năm nào bỗng ùa về, chị ngỏ ý với chồng nhưng không mong nhận được kết quả khả quan.
Không nói không rằng, sáng hôm sau, anh Sơn gửi đơn nghỉ việc rồi cứ thế mà lên kế hoạch, sửa soạn mọi thứ và cùng vợ thêm một lần trăng mật. “Lúc đó mình chỉ nói nửa thật nửa chơi vì biết điều này khó mà thực hiện được, cũng như đang trong mùa mưa bão nên đi chơi xa là rất cực, nhưng thật không ngờ anh chồng đồng ý nên mình nắm bắt cơ hội và lên đường ngay”, chị Vy nhớ lại.
Đi du lịch theo chủ nghĩa hưởng thụ, anh chị muốn giữ sức khỏe tốt để có thể thưởng thức trọn vẹn chuyến đi nên không ngại bỏ tiền nhiều vào khách sạn. “Mặc dù thích đi xe máy rong ruổi nơi này nơi kia, nhưng mình lại khá ‘hiền’ so với nhiều bạn là chỉ dám đi vào ban ngày, ban đêm sẽ chui vào khách sạn để ‘trốn’, dù có thể đánh mất nhiều thứ hay ho nhưng đổi lại mình được an toàn và giữ được thể trạng tốt cho ngày tiếp theo, vì dù sao đây cũng là chuyến đi kéo dài hơn 1 tháng”, chị cho biết.
Sau khi lên kế hoạch cụ thể, anh Sơn và chị Vy bắ.t đầu lên đường từ Sài Gòn đến điểm cực bắc trong 40 ngày với quãng đường hơn 5.000 km. “Tổng thiệt hại” của cả chuyến đi là gần 50 triệu, tức là khoảng hơn 1 triệu cho mỗi ngày mà phần lớn là tiền cho khách sạn, ăn uống.
40 ngày nhớ mãi của tuổi trẻ
Nhìn vào chị Vy, 99% người đối diện sẽ phán ngay đây là kiểu “bánh bèo vô dụng” như 1% người còn lại, bởi không có một điểm gì về ngoại hình hay tính cách cho thấy chị “mắc hội chứng” đam mê xê dịch. Chỉ duy nhất một người biết được, đó là anh Sơn chồng chị.
4 ngày đầu tiên, anh chị đi từ Sài Gòn đến các tỉnh Tây Nguyên vì quê của chị Vy ở các tỉnh Nam Trung Bộ ven biển nên cả hai đã rẽ hướng sang vùng núi cao phía Tây. Tại vùng cao nguyên, ngoài thưởng thức đặc sản là núi rừng cùng thác đổ, hai anh chị còn biết được thế nào là sốc nhiệt vì nhiệt độ hạ xuống quá nhanh chóng sau mỗi vòng quay của bánh xe.
“Dù biết trước rằng Đà Lạt và các tỉnh ở Tây Nguyên nằm trên cao nên lạnh hơn rất nhiều so với ở Sài Gòn, nhưng mình không lường trước được là nó lạnh đến thế. Những hôm mình đi với chồng, trời thì mưa to, gió thì thổi mạnh, hai đứa mặc áo ấm trùm kín áo mưa, vừa đi vừa lạnh, lúc đó chỉ muốn về nhà rồi ngủ một giấc thật sâu tới sáng mai cho rồi”, chị kể lại.
Nhưng rồi các ngày mưa cũng nhanh chóng khép lại mà nhường chỗ cho những ngày nắng đẹp. Ngày 5 của chuyến đi, anh chị đến Lý Sơn để nạp “Vitamin Sea” với biển xanh, cát trắng. Chị Vy chi.a sẻ: “Ở đó cảnh rất đẹp, lúc đầu mình không định ở lại lâu nhưng vì say mê thiên nhiên ở đó quá nên đành ở lại đến 3 ngày. Buổi tối, bầu trời sao hiện lên giăng kín, cảm giác mình thật nhỏ bé trước thiên nhiên hùng vĩ này”.
Những ngày tiếp theo, những điểm đến mời gọi các đôi chân mê di chuyển ghé đến như Hội An, Đà Nẵng, Huế đã không làm vợ chồng trẻ thất vọng. Ngày 13, cả hai đến Quảng Trị, tiếp theo là Quảng Bình, Hà Tĩnh, Nghệ An rồi kết thúc ở ngày 20 để mở ra chặng đường miền bắc cho một nửa thời gian còn lại.
Đi dọc theo đường bờ biển, anh Sơn kể lại: “Mình đi vào đúng thời gian cơn bão mạnh vừa quét qua vùng này, nên những khu du lịch biển không hoạt động, cảnh tan hoang do thiên nhiên tàn phá thật sự rất khủ.ng kh.iếp, có những vùng bị lũ chia cắt nên tụi mình rất khó khăn để di chuyển”.
Những ngày tiếp theo, cả hai cứ mon men trên đường rồi cuối cùng đến được những nơi ở cực bắc của Tổ Quốc như đến tìm hoa ở Mộc Châu, săn mây ở Tà Xùa, ngắm bình minh ở Sa Pa hay bị Hà Giang gây thương nhớ rồi ghé qua Thác Bản Giốc và về lại Hà Nội.
Những kỷ niệm gửi đến cho tuổi già
Về lại Sài Gòn sau 40 ngày phiêu bạt nắng gió, anh chị bắ.t đầu xem lại hình ảnh và nhớ về một tháng ròng rã đã qua. Chị kể lại: “Có lần bị sự cố ở Tuyên Quang, ngồi dừng chân nghỉ ở trước một ngôi nhà nọ. Cô chủ nhà thấy thế liền mời vào trong nhà ngồi, bật quạt cho mát, mời dùng nước rồi bơm bánh xe giúp mà không lấy tiền.
Ở Cao Bằng xe của hai vợ chồng lại hỏng, dẫn bộ một đoạn thì gặp một anh thợ, anh kêu vào để kiểm tra và thay sửa, hì hục một lát cuối cùng cũng được nhưng vẫn không lấy tiền dù lúc đó mới là sáng sớm. Đúng là không phải ở đâu có du lịch cũng có nạn chặt chém, cuộc đời này còn rất đẹp bởi những người rất dễ thương như vậy”.
“Cả đời chỉ mong được ngồi sau yên xe ai đó để cùng lăn bánh xe, đặt đôi chân đến những nơi mình thích. Cuối cùng mình cũng đã làm được. 40 ngày qua là 40 ngày đáng nhớ nhất trong cuộc đời, có thể sau này mình không giữ chức cao, kiếm tiền nhiều, nhưng thứ đáng nhớ nhất sau khi chúng ta gần lìa đời chính là những kỷ niệm chứ không phải số tiền ta kiếm được”, chị Vy ch.ia sẻ.
Anh Sơn và chị Vy sau thời gian nghỉ ngơi đã quay trở lại với công việc văn phòng. Dù không được cơ hội mải mê rong ruổi trên những cung đường xa, nhưng cứ thỉnh thoảng vài năm một lần, khi còn có thể, hãy cứ điên một lần như thế.
(Theo Saostar.vn)