Trong 40 ngày lang thang trong rừng sau vụ máy bay rơi, chị cả Lesly, 13 tuổi, đã vận dụng mọi kỹ năng sinh tồn để bảo vệ và giúp ba em sống sót.
Lesly cùng Soleiny, 9 tuổi và hai em cùng mẹ khác cha là Tien Noriel, 5 tuổi và Cristin, 11 tháng tuổi ngày 1/5 bước lên chiếc máy bay cỡ nhỏ Cessna 206 của hãng hàng không Avianline Charters rời khu vực rừng rậm Araracuara để đến San Jose del Guaviare, một trong những thành phố lớn của Colombia ở vùng Amazon.
Đi cùng 4 em còn có mẹ Magdalena Mucutui Valencia, thủ lĩnh thổ dân Herman Mendoza Hernández và phi công. Tuy nhiên, máy bay sau đó gặp sự cố động cơ và lao xuống rừng rậm Amazon, khiến ba người lớn thiệt mạng. Sự tháo vát của chị cả Lesly cùng lòng dũng cảm và trí thông minh của các em đã giúp cả 4 đứa trẻ sống sót suốt 40 ngày sau đó trong rừng đầy dã thú, rắn độc.
Bố của các em, Manuel Ranoque, cho hay Valencia bị thương nặng sau khi máy bay rơi nhưng vẫn sống tiếp được 4 ngày, trước khi yêu cầu các con rời đi để tìm người giúp. Trong khi đó, Narciso Mucutui, ông ngoại của Lesly, lại kể một câu chuyện khác.
Theo ông Mucutui, ba người lớn trên máy bay thiệt mạng ngay lập tức khi phi cơ đâm xuống đất, còn 4 đứa trẻ ngồi ở phía sau sống sót. "Khi Lesly phát hiện mẹ đã chết, con bé cũng trông thấy bàn chân của em gái nhỏ tuổi nhất, Cristin, thò ra nơi ba người lớn tử vong và kéo em ra ngoài", ông Mucutui kể trong video được Bộ Quốc phòng Colombia công bố ngày 12/6.
Bộ Quốc phòng Colombia xác định Lesly là "yếu tố chủ chốt" đảm bảo sự an toàn của các em trong những ngày sau đó.
"Con bé lập tức nhận ra em hai và em ba bị thương nên đã mở túi của mẹ, lấy quần áo, xé ra và băng bó cho các em", ông Mucutui cho hay khi ở trong bệnh viện Bogota, nơi các em đang được chăm sóc.
Lesly sau đó tìm trong xác máy bay và phát hiện túi đựng ba cân bột sắn mà thủ lĩnh thổ dân Hernández mang theo. Các em đã sử dụng số bột sắn này trong 4 ngày ở lại cạnh máy bay, đợi người tới cứu.
Khi bột sắn hết, đám trẻ quyết định thử tìm cách thoát khỏi khu rừng nhiệt đới, nơi luôn có thú dữ và phiến quân vũ trang rình rập. "Lesly nói 4 chị em cứ đi thôi và để lại manh mối, để nếu có người đi tìm sẽ nhận ra. Các cháu để lại dấu vết mỗi nơi ngủ lại", Mucutui cho biết.
Suốt 5 tuần lang thang trong rừng sau đó, các cháu đã ăn "quả cọ, xoài dại, trái cây trong rừng", tướng Pedro Sanchez, người phụ trách chiến dịch tìm kiếm của lực lượng đặc nhiệm Colombia, nói.
Gia đình cho hay các cháu đã nhặt quả Couma macrocarpa, một loại trái cây màu trắng, vị ngậy như kem để ăn, cùng Oenocarpus bacaba, trái cây nhỏ màu tím giống quả mận. Đây là những loại quả rừng mà Lesly biết rõ là không có độc, nhờ các "trò chơi sinh tồn" được bà ngoại dạy từ thuở bé.
Luis Acosta, thành viên nhóm tìm kiếm thuộc Tổ chức Thổ dân Colombia, cho hay các em cũng ăn hạt, rễ cây và các loại thực vật khác mà chúng xác định có thể ăn được. Những thứ này đủ để giúp các cháu sống sót, nhưng không đủ dưỡng chất, khiến cơ thể các cháu yếu dần đi.
Lesly mang theo chai nước soda lấy từ máy bay và men theo một con đường gần sông để luôn có thể lấy nước uống, Henry Guerrero, thành viên nhóm tìm kiếm người bản địa, nói. Các em cũng tìm thấy một gói đồ cứu trợ được trực thăng quân đội thả xuống khu rừng.
Guerrero cho hay ngoài chai nước, Lesly còn mang theo một chiếc vali đựng vải dù, khăn tắm, đèn pin và vài bộ quần áo. Những đứa trẻ sử dụng số vật dụng này để dựng nơi trú ẩn mỗi khi di chuyển. Các em trải khăn tắm trên mặt đất để ngủ vào ban đêm.
Lesly cũng mang theo hai điện thoại di động, có lẽ để giúp các em "quên đi nỗi sợ vào buổi tối" cho tới khi điện thoại hết pin, bởi trong rừng không có tín hiệu để gọi điện cầu cứu. Trong vali, Lesly còn mang theo một hộp nhạc đồ chơi.
"Nhờ tài lãnh đạo và lòng can đảm của Lesly mà ba em nhỏ mới có thể sống sót dưới sự chăm sóc và vốn hiểu biết về rừng rậm của chị", Bộ Quốc phòng Colombia cho hay.
Theo Guerrero, Lesly "cực kỳ thông minh" khi chọn những đồ thiết yếu nhất để mang theo trong vali. Acosta cho hay chị cả hiểu rất rõ về khu rừng, còn các em đều là người dân tộc Huitoto, vốn học cách sinh tồn trong rừng từ nhỏ.
"Chúng biết rõ thứ gì ăn được, thứ gì không. Chúng sống sót nhờ điều đó và nhờ sức mạnh tinh thần", Acosta nói.
112 binh sĩ tinh nhuệ Colombia phối hợp với 72 tình nguyện viên từ các bộ tộc bản địa và chó nghiệp vụ đã tham gia tìm kiếm. Chiến dịch đối mặt vô số khó khăn bởi mưa trút xuống 16 tiếng mỗi ngày làm giảm tầm nhìn và xóa dấu vết của đám trẻ trên mặt đất.
Hoạt động tìm kiếm càng khó khăn hơn bởi bọn trẻ đã chạy trốn khỏi tiếng gọi của nhóm tìm kiếm và tiếng chó sủa, do chúng lo sợ trước vô số mối đe dọa trong rừng, nơi các nhóm phiến quân thường xuyên hoạt động.
"Khi nghe thấy tiếng trực thăng, chúng trốn dưới gốc cây to vì sợ. Lúc người dân và quân đội tìm kiếm, Lesly cho biết đôi khi binh sĩ chỉ cách đám trẻ 10 mét, nhưng con bé phải bịt miệng bé út lại để nó không khóc, không gây ra tiếng động", Mucutui nói.
Ông cho hay Wilson, một chó nghiệp vụ tham gia chiến dịch, đã có lúc tìm thấy đám trẻ. "Lúc đầu, con chó đi theo lũ trẻ, nhưng nó bỗng biến mất sau đó", ông cho hay. Lực lượng cứu hộ đến nay vẫn chưa tìm thấy tung tích của Wilson trong rừng.
Khi được hỏi 4 em có sợ hãi khi màn đêm buông xuống hay không, ông trả lời "không, chúng không sợ. Tôi hỏi các cháu làm thế nào lúc trời mưa, chúng bảo lấy cành cây và lá to để che".
Lực lượng cứu hộ đã đi quãng đường tổng cộng hơn 2.600 km, cuối cùng tìm thấy 4 em nhỏ ở nơi cách xác máy bay khoảng 5 km hôm 9/6. Bé Tien Noriel lúc đó đã yếu đến mức không thể đi lại.
Các em nhanh chóng được trực thăng quân sự đưa ra khỏi rừng để tới bệnh viện điều trị sức khỏe và tâm lý. Astrid Caceres, giám đốc Viện Phúc lợi Gia đình Colombia, ngày 12/6 cho hay các cháu đã ngủ được, hai em lớn đang chiến đấu với cơn sốt.
"Quá trình phục hồi của các cháu đang diễn ra theo dự kiến và cần thêm hai tới ba tuần nữa", Caceres nói.
(Nguồn: Vn Express)