Kể từ ngày dấn thân vào hành trình chinh phục đỉnh núi (đỉnh đầu tiên là Hàm Lợn :))) đỉnh được coi là dưỡng sinh nhất, nhưng vì nó mà chân mình chết máu từa lưa đến tận giờ thì mình đã thực sự luôn thèm thuồng cảm giác lên đỉnh đó.Mẹ mình chẳng hiểu tại sao mà tuần nào cũng thấy mình tìm đường để đi, chẳng tiết kiệm gì cả, bao giờ mới có được đây
Đôi khi mình cũng tự hỏi: Ủa, mình là con gái mà, sao cứ đam mê mấy hành trình chinh phục vậy. Trong khi đáng ra những thứ nên thích là hàng hiệu, ngồi xe sang, ở villa. Nhưng thôi kệ, trót sinh ra là người như vậy rồi, thì làm những thứ mình yêu thôi. Và đây là những lý do tại sao mình bị "nghiện" như vậy:
1. Sống chánh niệm: Khi lên núi, chiếc điện thoại có 1 nhiệm vụ duy nhất là để chụp ảnh. Trong rừng, tiếng chim hót ríu ri, tiềng rừng xào xạc mỗi khi những cơn gió thổi qua, tiếng ếch ộp, tiếng suối róc rách, tất cả đưa chúng ta về trạng thái bình yên nhất. Giây phut đó, mình sống 100% cho thực tại, cho từng bước chân, từng trạng thái cơ thể và trong từng nhịp thở. Thư thái vô cùng
2. Sẽ có rất nhiều trạng thái cảm xúc xảy ra trong hành trình. Mình luôn bắt đầu bằng sự hào hứng, leo lên giữa đồi trong trạng thái thở hổn hển, đôi khi là bối rối, không biết sao lại ở đây, và cuối cùng là sự vỡ òa, thỏa mãn khi đứng trên đỉnh, phóng tầm mắt ra xa, bao quanh tất cả. Quan trọng nhất, mình lấy lại niềm tin vào chính mình từng chút một theo từng đỉnh núi.
3. Sức khỏe tăng lên: Cả về thể chất lẫn sức khỏe tâm hồn. Chữa lành cả tổn thương về xương khớp (khi nó khỏe dần lên theo từng bước chân), giải tỏa năng lượng và giúp chữa lành rất nhiều. Vác balo leo núi trên lưng mà cảm thấy như mình đang vác được cả thế giới. Nhìn sang anh porter đi bên cạnh mà thấy đôi chân mình hứng khởi và tràn đầy sức mạnh.
4. Rèn luyện cho chúng ta nhiều đức tính tuyệt vời: Không bao giờ bỏ cuộc. Mục tiêu duy nhất là chinh phục được dù có phải lê hay lết. Tính kiên nhẫn, quả quyết không chần chừ, tập trung..... Một loạt tính cách được trau dồi sau mỗi lần leo núi
5. Giúp mình cân bằng cảm xúc để quay trở lại với cái guồng quay cuộc sống, với những đấu tranh tâm lý hàng ngày
6. Biết trân quý hơn những gì mình đang có
7. Giúp mình thích nghi với mọi hoàn cảnh.
Ở trên núi lạnh âm độ, như cắt da cắt thịt, không cả muốn tụt quần đi vệ sinh hay rửa mặt, ngủ trong chiếc lán gió rít bên tai, vùi mình trong chiếc túi ngủ mà thấy ấm áp lạ thường ...... chẳng còn sợ gì những khó khăn bên ngoài nữa.
8. Bạn sẽ tình cờ gặp những người bạn đồng hành tuyệt vời
Có những người bạn mới, những người truyền cho nhau sự tích cực, truyền lửa đam mê cho nhau và đó là một chảo đam mê khổng lồ. Bạn sẽ ngồi cùng họ bên đống lửa, nghe những câu chuyện bạn chưa bao giờ từng được kể, hay đơn giản chia nhau miếng nước ít ỏi trong hành trình đỉnh cao, chụp cho nhau những pose ảnh để đời, cười cười nói nói như quen nhau từ kiếp nào.
Mình luôn tìm cách để healing chính mình, ai cũng có những xúc cảm lên xuống theo đồ thị hình sin cả thôi, và mỗi người sẽ cần 1 phương pháp để giúp cân bằng lại cảm xúc, để hạnh phúc hơn mỗi ngày. Mình tìm bình an trong tâm bằng cách trở về với thiên nhiên, và mỗi lần như thế, mẹ thiên nhiên ôm ấp, bao bọc và chữa lành cho mình bằng một sự bao dung, dung dưỡng vô tận.
Mình vẫn sẽ đi tiếp, cho những hành trình mới, những cảm xúc mới, khi nào chân còn chưa mỏi, vẫn sẽ viết tiếp những hành trình bất tận.
Yen Ha