Những người leo núi đi theo con đường North Col đến đỉnh Everest sẽ vượt qua một cột mốc, Green Boots – Giày Xanh. Thoạt nghe thì có vẻ cột mốc đó là một hòn đá hoặc một đường nứt có hình thù đặc biệt, nhưng thực ra Giày Xanh là một thi thể chết cóng của một nhà leo núi đã ngã xuống, cái tên đó được đặt dựa vào đôi giày màu sắc rực rỡ anh mang khi chết.
Trong khi danh tính của Giày Xanh vẫn còn bị tranh cãi gay gắt, anh được nhiều người tin là nhà leo núi người Ấn Độ Tsewang Paljor. Paljor là thành viên của một đoàn thám hiểm Ấn Độ chuyên nghiệp đã leo đỉnh Everest mà chỉ có một người sống sót quay về, Harbhajan Singh. Singh kể lại rằng cuộc thám hiểm đã bị hủy hoại bởi những sai lầm và anh ta đã thúc giục ba người đàn ông khác từ bỏ nhiệm vụ của họ do thời tiết khắc nghiệt. Singh nghi ngờ những người đồng đội của mình đã chịu thua “cơn sốt thượng đỉnh" (Summit Fever). Cơn Sốt Thượng Đỉnh là một thuật ngữ được sử dụng khi những người leo núi bỏ qua những tiêu chuẩn về sự an toàn, thường là đạo đức của chính họ, bởi vì họ đang gần đạt đến đỉnh và bị mờ mắt bởi ý nghĩ chạm vạch đích để vượt lên trên tất cả những thứ khác. “Đừng quá tự tin như vậy.” Singh ngày đó đã nhấn mạnh. "Nghe tôi. Xin hãy quay xuống. Mặt trời sắp lặn.” Những người đàn ông tiếp tục và thành công chạm đỉnh, không may họ gặp trận bão tuyết khủng khiếp năm 1996 trên đường trở xuống. Với tầm nhìn bằng không trong cơn giận dữ của gió và tuyết, Paljor và hai đồng đội của mình bị nhấn chìm trong sự tàn bạo của ngọn núi. Theo thời gian, Paljor đơn giản được biết đến với cái tên " Giày Xanh" và đã trở thành vật cố định vĩnh viễn trên lối đi North Col. Trong hai thập kỷ qua, những người leo núi đã sử dụng Giày Xanh như một điểm đánh dấu đường rùng rợn để đánh giá xem họ còn bao xa để đi trên đường đua của riêng họ lên đỉnh. Kể từ năm 2014, Giày Xanh cuối cùng đã rơi xuống một vị trí thấp hơn bên sườn núi, nơi anh gia nhập vào cơ thể của những người leo núi bị ngã khác đã bị xóa khỏi tuyến đường chính.
Không còn là câu chuyện cổ tích khi cô phải cầu xin để được sống
Francys Arsentiev và chồng cô - Sergei, là đôi vợ chồng đam mê leo núi tìm cách chinh phục đỉnh Everest vào năm 1998. Francys có mục tiêu trở thành người phụ nữ Mỹ đầu tiên lên đỉnh Everest mà không cần sử dụng oxy bổ sung. Sau hai lần thất bại, cuối cùng cô đã thành công nhưng không bao giờ có thể ăn mừng thành tích của mình. Do thiếu oxy bổ sung, cặp vợ chồng di chuyển chậm chạp và không thể lên đỉnh cho đến tận cuối ngày 22 tháng 5, điều đó buộc họ phải trải qua một đêm nữa ở Vùng Tử Thần. Cặp đôi bị tách ra trong buổi tối cuối cùng này và Sergei tìm đến Trại IV, cho rằng vợ anh cũng làm như vậy. Khi phát hiện ra sự vắng mặt của cô, anh nhanh chóng trở lại đỉnh với oxy và thuốc với hy vọng giải cứu vợ. Ngày 23 tháng 5, một nhóm người Uzbekistan đã tìm thấy Francys chỉ còn nửa cái mạng và không thể tự mình di chuyển. Họ bế cô xuống thấp hết mức có thể cho đến khi hết oxy và họ phải để Francys lại và xuống trại. Trên đường, họ đi ngang qua Sergei đang cố gắng đến chỗ cô. Anh không được nhìn thấy còn sống kể từ đó. Những giờ phút cuối cùng đầy ám ảnh của Người Đẹp Ngủ đã đưa cô trở thành huyền thoại. Vào ngày 24 tháng 5, những người leo núi Ian Woodall và Cathy O'Dowd đã nhìn thấy một cơ thể rách rưới trong bóng tối của Bước đầu tiên, một trong ba bước trên sườn núi phía đông bắc. Francys bị thiếu oxy trầm trọng, bị đóng băng và vẫn gắn bó với đường leo núi của mình. Cô cứ lẩm bẩm “Đừng bỏ tôi lại ở đây. Đừng để tôi chết ở đây.” Nhóm nghiên cứu đã từ bỏ nỗ lực lên đỉnh và dành hơn một giờ để cứu cô ấy.Giữa vị trí nguy hiểm, Francys rơi vào tình trạng bất tỉnh và hết oxy, cả đội đưa ra quyết định đau đớn là rời bỏ cô và trở về trại. Trong chín năm, những người leo núi đã đi qua người đẹp băng giá, người đã trở thành một phần của phong cảnh Everest.
Vào năm 2007, Woodall trở lại ngọn núi và thả Người Đẹp Ngủ xuống một mặt sườn thấp hơn, nơi cô có thể ngủ yên mãi mãi, không còn là một đỉnh cao cho những người leo núi khác.Thi thể người chồng được tìm thấy vào năm 2000, anh bị ngã khỏi vách đá.
Năm 2006, một người leo núi có kinh nghiệm bị đóng băng đến chết gần đỉnh Mt. Everest. Với việc trung bình cứ 10 người leo lại có 1 người bỏ mạng lại trên núi, các xác chết trên đỉnh Everest đã không còn là điều xa lạ. Tuy nhiên, cái chết của David Sharp đã xé toạc toàn bộ cộng đồng leo núi. Vận động viên leo núi người Anh David Sharp đã thực hiện chuyến đi thứ ba của mình lên đỉnh Everest mà không cần sự trợ giúp của oxy, radio, hướng dẫn viên bản địa người Sherpas hoặc đồng đội. Hai nỗ lực đầu tiên của anh đã bị hủy bỏ do các điều kiện nguy hiểm, bao gồm cả việc nhiệt độ thấp đã lấy đi một số ngón chân của anh. Anh đã thành công chinh phục Everest trong lần thử thứ ba và trên đường trở xuống, anh dừng lại nghỉ ngơi trong hang động của Green Boots (Cột Mốc Giày Xanh). Mất phương hướng và kiệt sức, Sharp co hai chân lên ngực, tựa đầu lên đầu gối và không bao giờ tỉnh dậy.
Tuy nhiên, David Sharp đã không chết ngay lập tức. Hơn 40 nhà leo núi khác nhau đã vượt qua anh trên núi và thừa nhận rằng anh vẫn còn sống nhưng gặp nạn. Sự phẫn nộ tuôn ra từ khắp nơi trên thế giới khi biết rằng Sharp đang rên rỉ và thì thầm xin giúp đỡ với những người leo núi đã từ chối từ bỏ hành trình lên đỉnh của họ để giúp anh ta. Ngài Edmund Hillary, người đầu tiên từng leo lên đỉnh Everest thành công, đã lên tiếng chống lại Mark Inglis và nhóm của ông vì bị cáo buộc nhìn thấy sự chật vật của Sharp những vẫn tiếp tục lên đỉnh. “Toàn bộ thái độ đối với việc leo lên đỉnh Everest đã đi quá xa”, Hill Hillary nói. “Một mạng sống quan trọng hơn nhiều so với việc chạm đến đỉnh núi.” Luật bất thành văn giữa những người leo núi là từ bỏ nhiệm vụ chinh phục đỉnh của họ để giúp đỡ những người trong tình trạng nguy hiểm. Trên Everest, nhiều người tin rằng luật tiêu chuẩn không được áp dụng do những khó khăn liên quan đến việc leo lên ngọn núi cao nhất trên trái đất. Nhiều ý kiến cho rằng bản thân người đàn ông và chính đỉnh Everest đã trở thành một “vùng xám” (Thuật ngữ chỉ một phạm vi không rõ rệt) và ở đây là vùng xám của đạo đức. Tâm lý hiện đại này đã đẩy thế giới leo núi vào nội chiến, và cái chết của Sharp chỉ làm nổi bật thêm vấn đề. Inglis và nhóm của anh ta chứng thực rằng Sharp hoàn toàn bị đóng băng, Mất khả năng diễn đạt và mất ý thức khi họ tìm thấy anh ta. Có nhiều nhận định rằng nhiều người đã cố gắng giúp anh ta nhưng thấy đường xuống còn xa, họ rời bỏ anh và tiếp tục cuộc hành trình của mình. Những người khác tuyên bố rằng một Sharp bất động đã bị nhầm với Green Boots (Giày Xanh) và bị bỏ qua. Nhiều người cho rằng Sharp bị bỏ mặc có chủ đích, anh trở thành nạn nhân khác của lòng tham của người leo núi và cơn sốt đỉnh cao. Sự thật đáng buồn là quá khó để tự cứu mình trên đỉnh Everest chứ đừng nói đến việc giải cứu người khác.
George Mallory là một trong những nhà leo núi chuyên gia nổi tiếng nhất đầu thế kỷ 20. Ông là thanh viên của ba cuộc thám hiểm đầu tiên của Anh lên đỉnh và là xác chết lâu đời nhất được biết đến trên đỉnh Everest. Một xác chết đã mất tích hơn 75 năm.
Trong nỗ lực thứ ba vào năm 1924, Mallory và đồng đội Sandy Irvine đã leo và không trở về nữa. Không chỉ nguyên nhân cái chết của họ là một bí ẩn mà, trong hơn nửa thế kỷ, không ai chắc chắn liệu Mallory có thực sự đạt đến đỉnh cao hay không. Điều đó sẽ thay đổi lịch sử như chúng ta biết và biến ông thành hội nghị thượng đỉnh đầu tiên được biết đến.Lúc 12:50 trưa ngày 8/6/1924, George Mallory và người đồng hành với anh là Sandy Irvine "biến mất" ở khu vực rìa tây bắc của Everest. Người nhìn thấy họ lần cuối cùng chính là nhà thám hiểm, chuyên gia địa chất Noel Odell. Về sau, Noel Odell kể lại: Khi đang đến khu vực rìa tây bắc của đỉnh núi, tôi tình cờ nhìn thấy họ. Chưa kịp gặp nhau để hỏi thăm về cuộc thám hiểm của họ thì một trận bão tuyết nhỏ đã tấn công chúng tôi. Sau khi tìm cách trú ẩn, tôi quay lại để ra hiệu cho George Mallory và Sandy Irvine đi đến nơi an toàn. Tuy nhiên, thứ duy nhất còn lại trong mắt của tôi là từng đợt gió tuyết mạnh quất liên tục vào mặt. Mọi nỗ lực gào thét gọi tên các đồng đội của tôi đều bị Everest "nuốt chửng". Họ không bao giờ trở lại nữa." Đó là năm 1924...75 năm sau, một cuộc thám hiểm điều tra đã được đưa ra để tìm ra bộ đôi và làm sáng tỏ những giờ phút cuối cùng của một trong những nhà thám hiểm nổi tiếng nhất thế giới. Sau nỗ lực tìm kiếm thi thể của hai nhà thám hiểm, người ta mới tìm thấy xác của hai con người trẻ tuổi ấy trong tư thế ôm sát nhau.
Nhiều tranh luận đã diễn ra gay gắt trong cộng đồng những nhà leo núi liệu là hai người đó đã leo đến đỉnh của thế giới, 29 năm trước khi chuyến leo lên đỉnh Everest thành công (và dĩ nhiên, xuống núi an toàn) bởi Sir Edmund Hillary và Tenzing Norgay vào năm 1953. Ý kiến chung giữa những nhà leo núi là họ (Mallory và Irvine) đã chưa leo đến đỉnh, trong khi những tìm thấy mới đây chứng tỏ điều ngược lại. Mặc dù không có bằng chứng vật chất là một trong hai người nói trên đã lên quá Bậc thứ 2, nếu Mallory đã leo lên cao đến mức đó thì rất có thể là ông đã leo đến đỉnh, bởi không có khó khăn nào trong việc leo thêm cao một ít nữa. Lý thuyết được nhiều người chấp nhận là Mallory chỉ cố gắng trèo lên mặt của Bậc thứ 2 bằng cách đứng lên vai của Irvine. Được trang bị với bình ôxy dự trữ của Irvine ông đã có thể leo đến đỉnh muộn hơn trong ngày hôm đó. Đi xuống trong bóng tối ông có thể quyết định đi theo hẻm núi Norton hơn là cố gắng trèo xuống từ Bậc thứ 2 mà không nhìn thấy gì cả.
Hannelore Schmatz là một vận động viên leo núi người Đức đã chinh phục thành công đỉnh Everest vào tháng 10 năm 1979. Trên đường đi xuống, Hannelore và đồng đội của cô, Ray Genet đã kiệt sức , mặc cho hướng dẫn viên bản địa người Sherpa đã nài nỉ họ nên tiếp tục đến Trại IV, họ quyết định qua đêm bên trong Vùng tử thần. Họ dựng trại tạm thời không có che chắn, về cơ bản chỉ dùng túi ngủ để giữ ấm. Qua một đêm, có một cơn bão tuyết nghiêm trọng khiến Ray Genet chết do hạ thân nhiệt. Ngay sau đó, Hannelore chịu thua vì kiệt sức chỉ cách trại 330 feet. Những lời cuối cùng của cô được cho là “ Nước ... nước.”
Nỗ lực lấy lại thi thể của cô vào năm 1984 đã dẫn đến cái chết của hai người đàn ông do gió cực mạnh ở sườn phía nam.Cuối cùng, những cơn gió mạnh đã cuốn cơ thể của Hannelore xuống sườn Kangshung. Hannelore Schmatz không chỉ là công dân Đức đầu tiên mà còn là người phụ nữ đầu tiên thiệt mạng ở sườn trên của đỉnh Everest.
Câu chuyện hoang mang nhất về cái chết trên Everest là cái chết của người lính, phi công, nhà huyền môn và nhà leo núi người Anh Maurice Wilson, vào năm 1934. Wilson là người đề xuất quyết liệt sử dụng đức tin của một người để giải quyết các vấn đề của thế giới và được truyền cảm hứng từ cuộc thám hiểm thượng đỉnh của George Mallory trong thập kỷ trước. Wilson tin rằng chỉ bằng cách sử dụng lời cầu nguyện và đức tin của mình, anh sẽ thành công ở nơi Mallory đã thất bại.
Kế hoạch của Wilson là lái một chiếc máy bay lên các đỉnh dốc của đỉnh Everest và sau đó leo lên đỉnh núi. Kế hoạch này đã bị hủy bỏ khi chính quyền từ chối cho phép anh ta bay gần Everest. Mặc dù là một phi công nghèo và chỉ sử dụng những chuyến đi bộ nhỏ quanh chân đồi gần nhà để chuẩn bị leo núi, Wilson đã bay vào Ấn Độ và tiếp cận từ sông băng Rombuk. Không có thiết bị leo núi, anh nhận ra nỗ lực của mình trong việc mở rộng các bức tường băng gần như không thể. Sự thiếu kinh nghiệm của anh ấy khi là một vận động viên leo núi thể hiện khi anh ấy bị trượt ra khỏi crampons (thiết bị tiêu chuẩn để leo băng) tại một trại bỏ hoang và phải vứt lại chúng.
Liên tục mất đi dấu hiệu và phải tìm lại những bước chân của mình trong thời tiết khủng khiếp, cuối cùng Wilson đã rút lui trở lại tu viện Rombuk với mắt cá chân bị xoắn, mù tuyết và bị kiệt sức. Sau nhiều lần bị thời tiết xấu, không có thiết bị leo núi và thiếu kinh nghiệm trong môi trường núi, Sherpas Tewand và Rinzing đã thúc giục anh ta trở lại trại. Khi Wilson không trở về nữa, họ đã rời khỏi ngọn núi và báo cáo cái chết của anh ấy. Maurice Wilson được tìm thấy vào năm 1935, phủ đầy tuyết, bao quanh là những mảnh lều bị gió thổi bay. Nhiều chi tiết trong chuyến thám hiểm của Wilson đến từ cuốn nhật ký của anh được tìm thấy trong một chiếc ba lô gần xác chết.
(Bài viết tổng hợp từ các nguồn Wikipedia, Discovery, Ranker.com - Huyền Sang)
Tham khảo những sản phẩm, đồ leo núi chuyên dụng và kinh nghiệm leo núi tại WETREK
>>> Xem thêm 12 câu chuyện ám ảnh đằng sau các thi thể trên đỉnh Everest (Phần 2)