[WeNews] Kinh nghiệm leo núi Chứa Chan cho người yếu bóng vía
Ngày cập nhật 13/10/2018 11:16 AM - 5.834 lượt xem
Từ trên đỉnh núi Chứa Chan, tôi thả hồn mình vào từng nhịp thở, rồi ngẫng ngơ nhìn những đám mây trắng xóa cứ trôi dạt vô định trên nền trời xanh biếc. Phía bên dưới rất sâu đó chính là những ngôi nhà của người dân ở huyện Xuân Lộc, tỉnh Đồng Nai. Tôi đang ở trên 1 đỉnh núi cao nhất của tỉnh Đồng Nai, đỉnh núi cao 837m, nơi mà người dân địa phương gọi là núi Gia Lào, còn người ngoại đạo thì gọi bằng một cái tên rất đẹp – núi Chứa Chan, Đồng Nai!.
VIDEO KINH NGHIỆM LEO NÚI CHỨA CHAN
Đường nào để chinh phục núi Chứa Chan?
Sự thật mà nói, đường đi núi Gia Lào không khó. Hầu hết, những người phượt núi Gia Lào đều là những bạn trẻ sinh sống và làm việc ở Sài Gòn, vào dịp cuối tuần, các bạn chọn phượt núi Gia Lào để rèn luyện sức khỏe, hoặc một lý do đơn giản khác là các bạn muốn giết thời gian, muốn giao lưu kết bạn.
Để chinh phục núi Chứa Chan, bạn đi theo cách như sau:
Trung tâm Sài Gòn => Cầu Đồng Nai => Đi QL1A => Ngã ba Ông Đồn rẻ trái => DT766 => Ngô Quyền => Hoàng Đình Thương => Chân núi Chứa Chan
Chuẩn bị gì trước khi leo núi Chứa Chan?
Tôi cùng đồng đội của mình chọn leo núi Chứa Chan vào ban đêm, vì vậy, theo kinh nghiệm leo núi Chứa Chan của tôi, trước khi đi bạn nên chuẩn bị đầy đủ dụng cụ này:
Đèn Pin (bắt buộc phải có)
Giày bám đất đá hoặc dép tổ ong
Áo mưa, túi trùm balo chống mưa
Gậy leo núi (nếu không có, thì nên chặt một cây chống để đi cho dễ)
Balo trợ lực
Lều trại, mùng mền để ngủ vào ban đêm
Đồ ăn ban đêm trên núi: thịt heo (1kg), gà 1 con, dưa leo, đậu bắp, rượu,
Nước suối mỗi người 2 chai to
Khăn rằn nam bộ, khăn đa năng để sống ảo
Kinh nghiệm phượt núi Gia Lào vào ban đêm
Xuất phát từ lúc 8h tối, việc chinh phục núi Chứa Chan là không quá khó đối với những đôi chân hay đi. Phượt núi Gia Lào cũng hao hao giống với chinh phục núi Bà Đen ở Tây Ninh, tuy nhiên, núi Chứa Chan đường đi dễ thở hơn, ít đá hơn và không phải tốn quá nhiều sức như núi Bà Đen.
Đường đi trên núi Chứa Chan
Vào ban đêm, chúng tôi di chuyển nhẹ nhàng lên trên núi. Dựa theo bản đồ đi núi Gia Lào, bạn có thể chọn đi theo 2 đường: cột điện và chùa. Nếu là cột điện, bạn phải băng qua hơn 140 cột điện là đến được đỉnh chốp, còn đường chùa thì đi theo bậc thang. Đường chùa rất dễ đi, dốc thoải, nên thường những bạn leo núi Chứa Chan thích đi theo đường cột điện để mài sức trẻ.
Bản đồ đi núi Gia Lào cũng dễ, nhưng cũng có nhiều ngã 3. Nhất là đoạn có 1 cột điện, rẻ ngã 3, nếu rẻ phải bạn sẽ bị lạc hoặc gặp đường cụt. Đường cột điện có nối dây điện, cứ men theo dây điện to mà đi thì sẽ không bị lạc.
Thường, đi leo núi tôi rất cẩn thận, vì tôi là người yếu bóng vía, nên gặp cái gì ngoài vòng kiểm soát của mình là sẽ cảm thấy rất sợ hãi. Thậm chí là mất kiểm soát, rồi làm những chuyện người bình thường không làm nỗi. Đoàn leo núi Chứa Chan của chúng tôi dừng lại nghĩ bên một hốc đá, cô bé đi trước lúc nãy đã hét lên rằng suýt nữa đã vấp phải con rắn nọc độc – loại rắn mà khi cắn 1 nhát là 2 tiếng sau bạn cũng phải về với tổ tiên của mình rồi.
Tôi đi theo sau, đi được 1 đoạn thì gặp rất nhiều côn trùng, ban đêm, côn trùng thường bò ra ngoài đường để kiếm thức ăn hoặc di chuyển chỗ ở. Tôi gặp 1 con rắn khá nhỏ, nhỏ hơn ngón út của mình, đó là loài rắn nọc độc. Tôi đã cố chói đèn pin thật kỹ để xem màu sắc của nó, loài rắn đó rất đẹp, nhưng cũng rất nguy hiểm.
Nguy hiểm nhất vẫn là đoạn ẩn cư bên 1 hốc đá, cả đồng đội của tôi đã ngồi yên vị chỗ của mình, đến lượt tôi leo sau, chuẩn bị ngồi xuống. Tôi cố soi pin vào hốc đá, chợt nhìn thấy một đầu rắn to chà bá lửa, màu nâu đất, nhìn thật kinh hoàng. Tôi hoảng hốt, thét lên! Rắn, rắn rắn. Cả đội ai cũng rùng rợn và bỏ chạy!
Đi lên gần đến đỉnh núi, sương mù quấn quanh dày đặc. Những hạt sương long lanh đọng vào mi mắt của tôi, trống giống Tiểu Long Nữ đã nhuộm màu tóc bạc. Tôi thích khoảnh khắc lúc này, gió nhẹ, mát, nhìn xung quanh là lều trại của những nhóm khác. Chặng đường mệt mỏi đã qua, dựng lều, nướng đồ ăn, và thưởng thức cảm giác sống như người nguyên thủy trên núi!
Lần đầu được săn mây thật trên núi Chứa Chan!
Tôi mong giây phút này đã lâu lắm rồi, tôi nằm ở nhà, hay thấy các bạn săn được mây trên các đỉnh núi cao chót vót, trời ơi, tôi thèm!
Thế là hôm nay, ngày lành tháng tốt, tôi cũng đã thức dậy thật sớm để săn được mây trên đỉnh núi Chứa Chan. Tối hôm qua, khi những hạt sương mù đã bị chị gió thổi đi đâu xa, đứng từ trên đỉnh núi, tôi nhìn xuống thấy ánh đèn điện nở rộ, tâm hồn vốn đã xao xuyến với cảnh ấy từ lâu lắm rồi nhưng bây giờ mới được nhìn thấy thực ở ngoài đời.
Mây trôi bồng bềnh trên đỉnh núi
Còn cả sáng nay, trời quang mây tạnh, không một chút mưa phùn nào. Thế nên, những em sương kỳ dịu cũng đã bị tan biến đi đâu mất hút, thay vào đó là những áng mây trôi bồng bềnh vô định trên nền trời xanh biếc. Mẹ ơi! Tôi yêu cái cảm xúc này, tôi yêu cái cảnh vật này vô cùng.
Đỉnh chóp Chứa Chan
Đứng từ trên đỉnh chốp núi Chứa Chan, tôi nhìn xung quanh mình thấy rất nhiều đám mây trắng xóa đang bay nhảy vô tư lự. View ở Chứa Chan rất rộng, rộng hơn núi Bà Đen ở Tây Ninh nhiều. Tuy đường đi dễ chinh phục hơn, nhưng nếu phải so sánh thì tôi sẽ chọn đi núi Chứa Chan, vì nó rất đẹp, núi Bà Đen view không rộng được như vậy.
Team đi đợt này gồm có 7 người
Điểm đặc biệt thứ 2 ở nơi này, đó chính là những đám rừng xanh mọc trên đồi đất trống. Cây ở đây mọc rất nhiều, vào buổi sớm mai, khi mặt trời chưa có cơ hội le lói chiếu sáng cho muôn loài, những mảng sương nhẹ còn đu bám trên những cành cây, khiến cho rừng cây biến sắc. Đẹp!, không có mỹ từ nào có thể lột tả hết được vẻ đẹp của tự nhiên lúc này. Tôi yêu cái chàm cỏ đó, tôi yêu nền trời xanh biếc, tôi yêu những họ cây mà tôi không biết tên.
Nơi tôi cảm thấy thích nhất trên núi Chứa Chan nhìn từ đỉnh chóp
Nếu đã đi phượt núi Gia Lào, theo kinh nghiệm leo núi Gia Lào của tôi, bạn nên dậy thật sớm để đón chờ những khoảnh khắc mà thiên nhiên ban tặng đó, bằng không nó sẽ bổng chốc tan biến mất hút, trở mặt nhanh như cách mà người yêu cũ đã chia tay với bạn!
Cây cô đơn trên núi Chứa Chan
Cả một buổi sáng tôi ở đó, ngắm nhìn những đám mây trôi dạt vô định, tôi thầm nghĩ, lựa chọn núi Chứa Chan hay núi Bà Đen gì thì có lẽ bạn sẽ đều đón nhận những khoảnh khắc kỳ dịu này, nhưng có lẽ, phải may mắn lắm thì mới nhìn thấy biển mây trôi dạt vô định, bằng không sương sẽ quấn quanh mịt mù.
Rồi! cuối cùng cũng kết thúc, tôi xuống lều, ăn mì, uống nước, dọn lều và bắt đầu đi về. Đường đi về không quá khó, dốc thoải, dễ đi, nên đi rất nhanh. Tôi chợt ngẫm lại con đường mà mình đã qua, nếu chịu khó vượt qua những nỗi khó khăn đang chực chờ trước mắt, bạn sẽ được nhìn thấy thiên đường!
Mời ăn mì nào
Dọn lều về thôi
Về đi thôi, ở lâu quá rồi!
Cuối cùng cũng xuống được chân núi, bên trong chùa có 1 cây 3 gốc, đây là cây cỗ thụ, khá to, mọc thành 3 gốc. Tán rất rộng và đẹp. Dân phượt thường xuống đây để check in trước khi vào quán, ăn bánh xèo rồi đi về. Theo kinh nghiệm leo núi Chứa Chan của tôi, bạn đừng bỏ qua cây ba gốc khi leo núi Chứa Chan!
Dưới chân núi Chứa Chan
Cây 3 gốc dưới chân núi
Xe 3 gác ôm thần thánh
Nếu ai đó hỏi tôi, cung phượt này thứ để lại ấn tượng nhất trong tim tôi thì có lẽ chiếc xe 3 gác ôm thần thánh chính là nguyên nhân để tôi quay trở lại Chứa Chan lần 2.
Sau khi đã từng bước xuống được chùa, chúng tôi được 1 chiếc xe gác ôm chở về chỗ cũ để lấy xe đi về Sài Gòn. Chiếc xe đã làm tôi nỗi loạn, thèm khát đến đảo điên.
Xe 3 gác khiến người ta thèm!
Cái cảm giác, vừa ngồi lên xe, rồi xe bắt đầu di chuyển ngày càng nhanh, mạnh, băng qua những hàng cây, băng qua những bãi đất trống, xoẹt ngang qua mình một cái, rồi những luồng gió lạnh thốc mạnh vào người, thông lên mũi, rồi phê tới tận não. Tôi chợt nhớ đến cảnh hôn ngọt ngào trên 1 chiếc xe giống hệt như vậy trong bộ phim Hậu Duệ Mặt Trời, khi xe của Big Boss và bác sĩ Cang bị hư giữa đường, phải nhờ đến xe của một bác nông dân để về lại doanh trại. Chả biết, tình yêu thật ở ngoài đời của họ đã nãy sinh từ lúc nào trong bộ phim đó, nhưng cái cảm giác gió thốc vào người mà được ngồi bên cạnh người yêu trên một chiếc xe như thế thì họ biến phim giả thành tình thật thì cũng đúng thôi!. Hi vọng Việt Nam mình biết tận dụng, đem xe này vào làm du lịch thì sẽ ăn đứt khách luôn!
Hành trình leo núi Chứa Chan của tôi cuối cùng cũng kết thúc, một cung phượt chưa thể định hình được cảm xúc. Chợt dập tắt sau khi vụt xuống chân núi và bước ra khỏi chiếc xe ba gác ôm thần thánh! Đố bạn biết tôi đang nghĩ gì?