Ông Mauro Morandi . Ảnh: https://www.metalocus.es/
Mỗi đêm, ông Morandi ngủ trong một ngôi nhà bằng đá cũ và thức dậy vào buổi sáng được vây quanh bởi Mẹ thiên nhiên.
"Robinson trên đảo hoang"
Trong hơn 30 năm, Mauro Morandi là cư dân duy nhất của một hòn đảo xinh đẹp bên bờ biển Địa Trung Hải. Trong vài tuần qua, "túp lều ẩn sĩ" của ông là một địa điểm cách ly thích hợp để theo dõi cuộc khủng hoảng Covid-19 đang diễn ra trên toàn cầu. Morandi, một giáo viên về hưu, đã đến đảo Budelli, ngoài khơi Sardinia, một cách tình cờ khi cố gắng đi thuyền từ Italia đến Polynesia 31 năm trước. Ông yêu những vùng nước trong vắt, rạn san hô và hoàng hôn tuyệt đẹp nơi đây nên đã quyết định ở lại. Ông tiếp quản hòn đảo từ người trông coi trước đó và nay ở tuổi 81, ông vẫn ở đó, còn được mệnh danh là Robinson Crusoe của Italia.
Căn nhà đá của ông Mauro Morandi. Ảnh: Slate Magazine
Mỗi đêm, ông ngủ trong một ngôi nhà bằng đá cũ và thức dậy vào buổi sáng được vây quanh bởi Mẹ thiên nhiên. Ông thích khám phá những bụi cây, vách đá và trò chuyện với những chú chim vào bữa sáng khi chúng bay ra bay vào từ khung cửa sổ của căn bếp nhỏ.
Mặc dù vậy, ông vẫn theo dõi tin tức, ông biết Italia đã phong tỏa để ngăn chặn sự lây lan của dịch bệnh Covid-19, sau đó là phần còn lại của thế giới. Trong thế giới đơn độc của mình, ông nói rằng hiện tại ông cảm thấy mình đang ở "nơi an toàn nhất trên trái đất".
"Tôi ổn, tôi không sợ," ông nói với CNN qua điện thoại di động - sợi dây kết nối của ông với thế giới bên ngoài. "Tôi cảm thấy an toàn ở đây. Hòn đảo này vốn cung cấp sự bảo vệ toàn diện. Không có rủi ro nào cả. Không có ai đến đây, thậm chí không có một chiếc thuyền nào đi qua".
Cơ hội khám phá bản thân
Giống như nhiều người trong chúng ta, mối quan tâm chính của Morandi là tình hình của gia đình và bạn bè - những người sống ở miền bắc Italia, Modena, một trong những khu vực ghi nhận nhiều ca nhiễm Covid-19 nhất Italia.
"Họ đang phải đối mặt với thời kỳ khó khăn", ông nói.
Cuộc sống của ông Morandi không thay đổi nhiều kể từ khi dịch bệnh bùng phát ở Italia, ngoại trừ việc ông phải đợi nguồn thức ăn từ đất liền lâu hơn do những biện pháp hạn chế mạnh mẽ của chính phủ.
Điều này có nghĩa, các chuyến thăm đảo của khách du lịch trong mùa đông đã chấm dứt. Trong những năm qua, ông đã quen với việc chào đón, kết bạn với họ và đôi khi chia sẻ bữa ăn của mình với họ.
Môi trường sống của hòn đảo vẫn còn khá hoang sơ. Nước biển màu ngọc lam trong vắt, thảm thực vật hoang dã tươi tốt, những tảng đá tía giống như những tác phẩm điêu khắc tự nhiên và không khí trong lành.
Còn lại một mình, ông dành cả ngày để chiêm ngưỡng biển, hít thở không khí trong lành, kiếm củi, chuẩn bị bữa ăn và - dĩ nhiên - đăng lên Instagram.
"Tôi cảm thấy buồn chán, vì vậy tôi giết thời gian bằng cách chụp ảnh các bãi biển, động vật hoang dã và phong cảnh, chỉnh sửa ảnh và sau đó chia sẻ những điều này trên mạng xã hội và Instagram," ông nói. "Tôi có rất nhiều người theo dõi."
Ông cho rằng, nếu biện pháp phong tỏa vẫn còn kéo dài thì khách du lịch sẽ không tới đảo cho đến tháng 7 nhưng viễn cảnh về một mùa hè yên tĩnh hơn không làm ông lo ngại.
Morandi cũng dành lời khuyên cho những người đang được cách ly ở Italia và những nơi khác rằng, không cần phải buồn bã khi ở nhà vài tuần mà thay vào đó, đây là cơ hội để khám phá nhiều hơn về bản thân mình.
Ông cho biết, "mặc dù có hòn đảo của riêng mình" nhưng với mùa đông khắc nghiệt của Địa Trung Hải, ông vẫn dành nhiều tháng ở trong nhà. "Vào mỗi mùa đông, tôi đều đóng cửa trong nhà, không đi dạo lang thang trên đảo trong nhiều tháng, thay vào đó tôi giết thời gian bằng cách đứng trước hiên nhà dưới tán cây. Vậy thì tại sao mọi người không thể ở nhà trong hai tuần? Thật vô lý."
Nhiều người không chịu được sự cô độc
Morandi cho biết, ông từng là một kẻ lang thang vô định đi khắp châu Âu mỗi năm và rồi trở thành một cư dân duy nhất trên hòn đảo này.
"Tôi chỉ không cảm thấy muốn đi du lịch nữa - không có hứng thú", ông nói. "Tôi hiểu rằng những chuyến đi tuyệt vời, mạo hiểm, phiêu lưu và hài lòng nhất chính là cuộc hành trình bên trong tâm hồn, cho dù bạn đang ngồi trong phòng khách hay dưới tán cây ở Budelli. Đó là lý do tại sao phải ở nhà và không làm gì có thể thực sự khiến nhiều người cảm thấy khó khăn".
Nhưng ông nói thêm: "Tôi không bao giờ cảm thấy cô đơn."
Theo quan điểm của Morandi, hầu hết mọi người không muốn ở một mình vì họ không thể chịu đựng được cảm giác cô độc và việc phong tỏa buộc nhiều người phải đối mặt với điều này. Theo ông, cuộc khủng hoảng hiện tại là cơ hội để đánh giá lại cuộc sống của bản thân mỗi người nhưng ông nghĩ rằng nhiều người sẽ không tận dụng tối đa cơ hội này.
"Có lẽ một số cá nhân sẽ nhận ra nhưng phần lớn đã quá quen với những tiện nghi và lối sống quay cuồng".
Trong khi đó, thời gian trôi qua ở Budelli vẫn như thường lệ. Mùa đông năm nay dịu hơn, nhiệt độ như mùa xuân và mặt trời ấm áp. Môi trường sống của hòn đảo vẫn còn khá hoang sơ. Không ô nhiễm. Nước biển màu ngọc lam trong vắt, thảm thực vật hoang dã tươi tốt, những tảng đá tía giống như những tác phẩm điêu khắc tự nhiên và không khí trong lành.
Nguồn : Soha