HỒI KÝ SIEM-PENH VỪA ĐI VỪA CHẠY - Part 5 QUÁI KHÁCH MẶC CẢ KHU CHỢ ĐÊM

Ngày đăng 19/03/2024 01:09 PM - 3.255 lượt xem

PHẦN 5: QUÁI KHÁCH MẶC CẢ KHU CHỢ ĐÊM

Vốn không phải là tín đồ shopping vàcũng chẳng có ý định mua bán thứ gì đâu, mấy đồ lưu niệm thì buổi cuối vềPhnompenh mua cũng đầy. Tâm lý như thế nên khi anh Cường và chị Thanh gọi điệnrủ đi chợ, nó uể oải lắm. Mắc thêm cô em ngủ say như chết, gọi dậy hỏi đikhông, nó nói muốn ở nhà úp mì tôm. Đành dặn dò nó cẩn thận rồi lên dây cóttinh thần. Lại hăm hở lên đường đi dạo phố như chưa từng có chút uể oải nào trướcđó.
Từ Angkor Pearl ra khu chợ cũ và khuphố Tây mất tầm 15p đi bộ. Vì sau cơn mưa, trời khá mát mẻ nên đi bộ rất thíchnhá. Nghe giang hồ đồn đại, khu Pub Street nổi tiếng với mấy món nướng lắm, giálại còn mềm nữa, chỉ 1$/món. Thế nhưng đi vào Pub Street cả dãy rồi đây, mà chỉtoàn thấy đặc sản massage và cá rỉa chân thôi, cũng có nhiều nhà hàng, nhưngnhìn giá là choáng rồi. Thông tin trên mạng có lẽ cần phải update lại thôi. Chứkhông, cứ như này, khoản tiền nhỏ nhoi mang theo không cầm cự được với mấy ngàyrong chơi mất. Cũng may là trong hành lý có rất nhiều Hảo Hảo và Vifon mangtheo nên chắc không chết đói được. :D

Lượn qua lượn lại khảo giá một hồi,cuối cùng nhận ra là chỉ có quán Khmer food đầu đường là giá hợp lý nhất thôi.Haiza, hóa ra du lịch bụi tìm một chỗ bình dân ăn cơm thôi, khó thật đấy. Suốtcả chặng đường đi ra khu phố Tây, liếc ngang liếc dọc mà không thấy một quánnào bình dân mà đen đặc các bạn nước chủ nhà ngồi nhậu nhẹt nhỉ. Chán mớ đời.Mà đọc thông tin về khu Trung Du- đặc khu nhậu nhẹt của các bạn Cambodia thìnghĩ chắc có ra đấy cũng chỉ có đặc sản Angkor beer nhà các bạn thôi. Cái thứnước uống quốc hồn quốc túy đó thì nó đâu có biết thưởng thức.

Cơm gà và thịt bò lúc lắc ở cửa hàngnày có vẻ là hấp dẫn nhất. Chỉ là ngồi đợi hơi lâu và cơm thì quá khô cứng. Vớimột đứa lúc nào cũng thích ăn cơm nát như cháo đặc thì hình thức cơm khô, khôngcó thêm 1 bát canh quả là cực hình. Ngồi ôm cái đùi gà nướng mà gặm gạp thôi. Cảmnhận chung về hai bữa ăn ở Siem Reap là khẩu vị của các bạn ấy ăn hơi mặn thìphải. Lúc trưa cơm rang cũng khá mặn, bây giờ thịt gà nướng cũng vậy, da bênngoài tẩm ướt bị mặn mà lớp thịt bên trong thì lại chưa ngấm. Màu sắc của mónăn thì đúng là không hấp dẫn như mấy bác cánh gà nướng, chân gà nướng ở Lý VănPhúc. Nhưng bù lại, thịt thơm và có vị “gà” chứ không như trong cơm gà 123 ởKim Mã nhà mình, ăn bột bột vô cùng.

Tôm không tươi lắm nhưng nướng lên rồi thì cũng hấp dẫn hai anh chị Thanh Cường :D.

Xácđịnh ở đây mấy ngày nên món gì được dân du lịch bụi recommend, nó đều muốn thửhết. Nhưng tới bữa thứ hai thì nó lại đặt lại cái mục tiêu “du lịch ẩm thực” đólại là “chỉ ăn những món mà Việt Nam cũng có” :D, bảo vệ cái bụng của mình trướcđã, mấy món sâu bọ nhìn hãi lắm, ăn vào chả thành tiên được mà bụng dạ vấn đề,mai làm sao dậy sớm ngắm bình minh Angkor Wat được. Nhìn vào danh sách những địađiểm ăn gì, chơi đâu, nó bỗng muốn đi ăn chè quá. Nhưng hỏi nhân viên thì khôngai có chút ý niệm nào về một món như thế. Họ hiểu lầm thành món sinh tố thạch mớihài. :D

Cửa hàng Khmer Food này nằm ngay cạnh một cửa hàng cá rỉa, đồng thời ở ngay cửa củamột ngách đi vào chợ đêm. Thế nên ăn no nặc nè rồi, mới có hứng vào chợ ngónghiêng, định bụng xong rồi quay ra ngồi cho cá rỉa chân. J Nhưng có những cái không định được,vì cơn cuồng mặc cả- trả giá khiến nó ra khỏi chợ cũng đã quá khuya.

Mặc cả trả giá là cái thú vui tao nhã nhất của công cuộc shopping. Đôi khi, có những thứ, hứng lên trả giá khá cao. Nhưng cũng có những khi kì kèo với người bán từng hào nhỏ một, nếu mà người ta giảm giá cho xíu thôi, cũng thấy vui không tả được.Nhớ cái thời cấp ba, mấy đứa bạn nó mà đi mua sách cũ trên chợ Đọ, toàn nhờ nó mặc cả giúp cho còn gì. Hay là mua sách nhà bác Lục, cũng toàn nhờ nó mua cho đểđược giá tốt đấy thôi :-p. Thế nên mặc dù không hay đi chợ, mua sắm gì toàn mua trên mạng, rồi nhận ship qua nhưng nó cũng tự tin với khả năng trả giá của nó.Dạo một loạt các shop bán đồ lưu niệm, so sánh giá với hồi đi Singapore, thấy đồ ở đây đắt hơn. Vô hình chung thì vẫn cứ quy ra tiền Việt để trả giá thôi. :D Vẫn chưa học được thói “sang” như các bạn nói, đi xài đô, mà cứ quy ra tiền Việt làm chi cho mệt đầu J.

Hình như mấy người bán hàng ở đây đều hơi hơi hiểu tiếng Việt thì phải., họ nói được giá, và mình trả giá thì họ đồng ý hay kêu “lỗ”. Hình ảnh mà nó nhớ nhất là cảnh nó và chị Thanh- “quái khách mặc cả khu chợ đêm”, hai chị em song kiếm hợp bích mua được bao nhiêu thứ rẻ ơi là rẻ. Tất nhiên là chị Thanh nhiều xèng nên “quái”hơn nó rồi, nó mua xong rồi mới biết là nó mua hớ, chị Thanh mua được giá tốthơn. Này nhá, một chiếc quần suông như kiểu Alibaba, một bạn Tây trắng mua vớigiá 10$, chị Thanh chỉ mua có 4$ :D. Khăn cũng thế, cửa hàng nói giá 10$, 3 chiếcđầu chị mua giá 4$/chiếc, 3 chiếc tiếp theo chị ấy mua với giá 9.5$/3 chiếc.Đúng là có nhìn quá trình chị ấy và chị chủ cửa hàng mới thấy vẻ mặt bán đượchàng mà chủ mặt buồn thiu nó như thế nào. Chủ khách cứ “please”, “please” liênhồi kỳ trận, chị một câu, em một câu và cuối cùng là chị Thanh mua được khăn khố,quần áo một túi đầy. Nó cũng lựa được vài món đồ tặng bà, tặng mẹ.

Lướtqua các cửa hàng đồ bạc, rồi các cửa hàng đồ lưu niệm, mua thêm một số món hayhay về cho mấy nàng bạn. Quá trình trả giá khiến nó thấy buồn cười thế không biết,các chị cửa hàng ở bên này cũng “sơn ăn tùy mặt, ma bắt tùy người” phết, thấynó nhỏ bé, biết ngay là dân Việt Nam, nhỏ giọng nói giá thấp hơn, rồi ra vẻ “taochỉ nói giá đó để bán cho mày thôi nhá!”. Nhưng đã là quái khách mà, nhất làđang trên đà mặc cả kì kèo, thế nên đợi vắng khách, lại trả giá, lại nịnh bợngười ta. Lúc đấy, nó thấy nó đúng là đáng yêu lắm ý, vì nói toàn câu như thổivào tai cơ mà :D. Ở nhà mà ra chợ, nó chẳng dám mặt dày như thế đâu, nhưng ởđây, là khách du lịch nên nó cứ “dày mặt” thế đấy. Thêm nữa, thích nhất vì mặccả nên nó trở lại là một “student” chính gốc trong mắt chị bán hàng, chị có vẻcó cảm tình với sinh viên, thế là mặc cả càng dễ hơn. ;)

ÁoT-shirt cũng là một trong những thứ mà nhiều người recommend. Chất vải sờ cũngmát tay, giá thì vì rẻ quá bất ngờ nên quái khách cũng cứng lưỡi không biết cónên mặc cả nữa không. 2$/chiếc. Nhưng như đã nói ở trên, làm gì có chuyện đangcao hứng discount lại tặc lưỡi mua luôn. Giá thấp đến như vậy rồi nhưng vẫn cònthấp hơn được nữa, tại sao không chứ??? :D 9$/6 áo. Xong, hẹn với chị chủ hàngngày mai em lại quay lại nhé. Và cả lần sau nữa, em sẽ rủ bạn em quay lại.

Vậylà một vòng lượn chợ, thu hoạch được kha khá, móc chìa khóa, khăn, áo, cả mấycái đĩa và hộp card nữa. Xong xuôi, về Phnompenh, không cần lo vụ đi chợ Ngamua đồ nữa nhá. Còn mấy viên đường thốt nốt, khi nào đi vào làng Sugar Palm nữalà OK. Đi, nói và cười quá nhiều nên cảm giác mệt mỏi dường như tan biến, cũngđã muộn, mà cô em ở nhà thì đợi nó dài cổ rồi, về thôi. Hẹn Pub Street và tròcá rỉa hay ho ngày mai nhá.
                                                                                                                                     Vân Anh Nguyễn

Showroom
Bài viết cùng chuyên mục
[WeTrekology] 17 VẬT DỤNG THIẾT YẾU CHO CHUYẾN DU LỊCH BẰNG ĐƯỜNG BỘ (ROAD TRIP)

[WeTrekology] 17 VẬT DỤNG THIẾT YẾU CHO CHUYẾN DU LỊCH BẰNG ĐƯỜNG BỘ (ROAD TRIP)

Đã có một lần trong đời khi tôi không thực sự tận hưởng được chuyến du lịch bằng đường bộ (Roadtrip). Nhưng bây giờ tôi nhận ra rằng, đó đơn giản là bởi vì tôi đã chưa làm tốt nó. Thay vì ném đồ đạc vào trong ô tô vào thời điểm áp chót, một sự chuẩn bị nho nhỏ - và một vài chiếc chìa khóa - có thể nâng giá trị của một chuyến đi thực dụng đơn giản thành một chuyến đi dễ chịu và đáng nhớ hơn. Đây là một vấn đề khi đặt cả sự thoải mái vào con đường và cảm giác phiêu lưu ở bất kì nơi nào bạn dừng lại.
[Infographic] Phượt là gì? Khái quát về Phượt

[Infographic] Phượt là gì? Khái quát về Phượt

Định nghĩa về phượt: là một hình thức du lịch thu hút nhiều bạn trẻ năng động, chủ động lên lịch trình, tự do khám phá hành trình.
Một số quy tắc khi đi du lịch ba lô: làm thế nào để không trở thành người bất lịch sự

Một số quy tắc khi đi du lịch ba lô: làm thế nào để không trở thành người bất lịch sự

Dưới đây là 24 mẹo đã được kiểm chứng từ những dân du lịch ba lô (backpackers) dày dặn kinh nghiệm, những người có thời cũng từng là những tay mơ.
[WeTrekology] Cách xử lý nước khi đi dã ngoại thám hiểm

[WeTrekology] Cách xử lý nước khi đi dã ngoại thám hiểm

Cho dù bạn là ai, ở đâu, làm gì, nước sạch vẫn là nhu cầu cơ bản cao nhất để tồn tại. Khi đi dã ngoại, nước sạch càng quan trọng hơn nữa. Bài viết sau sẽ hướng dẫn bạn cách xử lý nước khi đi dã ngoại thám hiểm để đảm bảo an toàn vệ sinh.
[WeTrekology] Luyện tập thể lực cho chuyến dã ngoại thám hiểm

[WeTrekology] Luyện tập thể lực cho chuyến dã ngoại thám hiểm

Nếu bạn chuẩn bị thực hiện một chuyến dã ngoại thám hiểm dài ngày, bạn cần đảm bảo sức khỏe của mình đủ tốt. Bài viết sau sẽ hướng dẫn bạn một số bài tập và cách luyện tập thể lực cho chuyến dã ngoại thám hiểm của mình.
[Infographic] Bí quyết đóng gói hành trang dã ngoại

[Infographic] Bí quyết đóng gói hành trang dã ngoại

Ba lô là thứ mà bạn không thể thiếu trên mỗi chuyến hành trình khám phá. Bài viết sau sẽ cho bạn biết bí quyết đóng gói hành trang dã ngoại của mình thật gọn ghẽ.
x
Nhập số điện thoại của bạn để tiếp tục
Nhập mật khẩu 4 chữ số được gửi đến
hoặc