Nếu bạn sắp hoặc dự định làm một chuyến trekking cung này thì mình hi vọng bài note sẽ góp phần giúp bạn có một cái nhìn toàn diện hơn về thứ được đánh giá là “cung đường trekking đẹp nhất Việt Nam” này. Mình không phải là dân phượt chuyên nghiệp, nên những gì mình chia sẽ không phải là hướng dẫn chi tiết về lộ trình, mà là những kinh nghiệm xương máu mình vừa trải qua cũng như những bài học mình tự rút ra sau chuyến đi này.
THỜI TIẾT TÀ NĂNG NGAY LÚC NÀY
A. Những thứ cần lưu ý.
Đây là cung đường khá dài (khoảng 55km nếu đi cung đường 3 ngày 2 đêm), địa hình đồi núi khá hiểm trở nên bạn cần chuẩn bị rất khoa học và chính xác những thứ cần thiết sau:
1.Thể lực.
Chắc chắn rồi, việc trek trung bình mỗi ngày 10-15km trên địa hình đồi dốc, trơn trượt, gồ gề đòi hỏi bạn phải có một nền tảng thể lực khá ổn, nhất là khi bạn phải vác một balo khá nặng sau lưng. Do đó bạn nên luyện tập thể lực trước đó một thời gian để cơ thể quen với nhịp độ. Các bạn có tiền sử bị bệnh tim, huyết áp thấp, vv, nên cân nhắc kĩ sức của mình nhé, đừng chỉ thấy những bức hình đẹp và các bài review lung linh là xác balo lên đi, sẽ rất mệt đấy.
2. Hành lý.
Balo của bọn mình
Cái này cũng quan trọng không kém. Như mình đã đề cập, do phải di chuyển liên tục trong 2-3 ngày trong điều kiện địa hình đồi núi nên bạn cần tối giản hóa hành lí của mình, chỉ đem theo những gì thật sự cần thiết. Quần áo thì nên dùng loại nhanh khô (mùa này đi hay dính mưa lắm), nhẹ và bền, đi 3 ngày 2 đêm thì mang 3 bộ là đủ, ở dơ chút không sao đâu, bạn mang nhiều đồ đẹp để sống ảo là sẽ hối hận đấy. Thức ăn thì nên mang những loại chế biến sẵn, tiện lợi (lương khô, mì tôm, xúc xích, sandwich, sữa bịch. vv), không nên cầu kỳ để nặng hành lý.
Đồ ăn của 3 người cho 3 ngày trong rừng
Bạn có thể đem theo 1 ít gạo nấu cơm ( kinh nghiệm của mình thì lấy gạo đổ vào chai nước 1,5l rỗng rồi đậy nắp lại, sẽ bảo quản gạo tốt hơn trong túi nylon) , Bạn có thể nấu bằng củi kiếm ven đường hoặc tiện nhất vẫn là các loại bếp dã ngoại gấp gọn, mình xài loại của Naturehike rất gọn và nhẹ.
Nước uống rất quan trọng, nếu tự đi bạn nên mang khoảng 3l nước mỗi người. Trên đường bạn có thể uống nước suối nếu hết nước, nước suối ở đó ngọt, nhưng mình không đảm bảo độ an toàn (dù tụi mình cũng phải uống nhiều) vì những rủi ro như vi khuẩn, ấu trùng sốt rét, không loại trừ khả năng có độc tố, tốt nhất bạn nên có bộ lọc nước hoặc viên lọc nước nếu bắt buộc phải lấy nước suối.
Lều phải gọn nhẹ, chống thấm tốt, tốt nhất là loại 2 lớp, Tấm tăng (bạt) chống thấm để che lều, làm chỗ ngồi nghỉ,ăn uống. Tấm bạc cách nhiệt để ngủ (ban đêm nhiệt độ xuống khá thấp, ngoài ra tấm cách nhiệt còn giúp cho hơi đất không thấm vào người, gây ra các vấn đề cho sức khỏe của bạn). Nên trang bị thêm các loại xà cạp bịt ống chân để phòng con gì bò vào chân như vắt, nhất là khi đi vào mùa mưa.
Giày phải là loại tốt và chuyên dụng cho hiking, trkiing nhé (giày mình không chuyên dụng nên đã hi sinh ở 2/3 đoạn đường :’( ). Mình thấy anh trong đoàn mang loại chuyên dụng của The North Face, đế có gai nhiều, đi rất chắc chắn và bám. Mùa này hay gặp mưa nên đừng quên mang áo mưa nha. Các thiết bị công nghệ nên bỏ trong các túi zip phòng trời mưa, đừng mang nhiều quá tội nghiệp cái lưng nhé.
Đừng quên mang đèn pin nhé, ưu tiên loại nào nhỏ gọn thôi, đèn đeo đầu là một sự lựa chọn khá tiện lợi.
3. Thuốc men (First Aid)
Cái này không được xem nhẹ nhé. Bạn có thể nhịn đói trong vài ngày, nhưng nếu chẳng may bị tai nạn, nhiễm trùng, rắn độc, nhện độc, muỗi hay côn trùng cắn thì có thể mất mạng nếu không được sơ cứu kịp thời đấy. Trong túi First Aid Kid luôn đầy đủ các thứ: băng gạc, oxi già, thuốc đỏ, băng keo, dụng cụ hút độc (phòng khi bị rắn cắn), thuốc giảm đau, kháng viêm (panadon, aspirin), thuốc chuyên dụng (nếu bạn gặp vấn đề nào đó). Nên tham khảo các kỹ năng sơ cứu cơ bản để áp dụng khi có sự cố nhé, không thừa đâu. :)
Trên đây chỉ là một số thứ cơ bản bạn cần lưu ý, để chuẩn bị tốt hơn thì bạn nên tham khảo thêm tư vấn của các người dẫn đường hay những anh hay đi có nhiều kinh nghiệm nhé, bạn có thể tham gia các group leo núi trên facebook để hỏi kinh nghiệm (Nghiện Outdoor,Hội đam mê leo núi, Hôi Mê Trekking) .Sự chuẩn bị tốt bao giờ cũng rất quan trọng, bạn đừng chủ quan nhất là đi vào rừng núi nhiều ngày. Dưới đây mình muốn chia sẽ những trải nghiệm mà mình và đồng đội đã trải qua mới đây, mình gọi nó là Beauty và The Beast. :3
BEAUTY...
Không hổ danh là cung đường trekking đẹp nhất Việt Nam. Mình bị cuốn vào chuyến này bởi những tấm hình lung linh trên mạng, đặc biệt là các ngọn đồi cỏ xanh rì rì nối tiếp nhau như sống lưng khủng long vậy, đẹp nao lòng luôn. :))
Hồn nhiên vui đừa khi thấy cảnh quá đẹp
Nhưng trước khi vào các ngọn đồi ở Phan Dũng, bạn cũng sẽ bắt gặp những cảnh đẹp khác trên đường qua Tà Năng. Mình bị thích những bụi cây Mâm xôi chín đỏ 2 bên đường ở đoạn đầu hành trình, hái ăn đã đời luôn. Nó mọc, chín rồi rụng, dân họ cũng chả care, vậy mà ngoài này không có ăn.
Trái mâm xôi mọc ven đường
Có một địa điểm rất đẹp khác là chỗ gần nhà Hoa giấy. Mình không nói nhà Hoa giấy bởi nó đã là dĩ vãng bởi bác chủ nhà đã bán cho người ta mất tiêu . Nhưng sau lưng nhà bác có một ngọn đồi trọc rất đẹp, tụi mình quyết định dừng chân cắm trại qua đêm trên trọng ngọn đođó, và đó là một quyết định tuyệt vời! Bạn không thể tin vào mắt mình khi thức dậy vào buổi sáng hôm sau đâu, mây giăng quang đồi, nắng nhẹ nhẹ xuyên qua từng lớp sương mỏng, mông lung như một trò đùa vậy.
Cắm trại ở đồi cỏ sau lưng nhà hoa giấy
Còn rất nhiều cảnh đẹp khác dọc đường đi, mình không thể kể hết được, bạn tự đi và trải nghiệm nhé. Cảnh đẹp xuất sắc và rất đáng để bỏ công sức hành xác đến đó. :D
...and the BEAST
Đây là mục đích chính mình viết bài này, vì mình không muốn các bạn bị những cái lung linh kia lu mờ mà quên đi những rủi ro có thể gặp khi đi cung này thì rất nguy hiểm, thậm chí liên quan đến tính mạng của bạn. Tụi mình cũng không lường trước được những thứ này nên nhiều lúc rất khó khăn.
1. Đường đi khó khăn
Do đi trúng mùa mưa nên đường rất trơn trượt, kết hợp với cái balo nặng trĩu và các con dốc liên tiếp thì đúng là một thảm họa. Leo dốc rất tốn sức và nguy hiểm, trượt chân là ngã xuống hoặc té sấp mặt ngay. Bạn có thể cầm gậy để chống, nhưng phải cẩn thận lúc trượt kẻo nó đâm vào người thì khổ lắm (mình bị xóc vào họng tắt thở mấy giây .Trên đường đi bạn phải leo qua và tuột xuống khá nhiều con dốc, nên tránh mùa mưa ra. Nhưng nhờ mưa mà cỏ mới lên xanh rì đẹp như vậy, đi mùa nắng thì khỏe hơn nhưng cỏ héo khô hoặc cháy đen thui, âu cũng là cái giá của nó.
Những con dốc kéo dài liên miên trước khi đến đồi cỏ
2. Lạc đường
Vâng, đây chính là sự cố kinh hoàng nhất mà tụi mình từng trải qua. Nếu các bạn tự đi thì phải hết sức cẩn thận nhé vì đường đi có nhiều ngã rẽ, sai 1 ly đi 1 dặm, mà lạc trong rừng thì là một điều tồi tệ. Tụi mình đi theo Track Log từ những người đi trước, nó khá chính xác đến 2/3 đoạn đường nhưng đến 1/3 đoạn cuối thì nó suýt giết tụi mình. Team mình đã rẽ sang một hướng đi khác lúc nào không hay. ( Điểm dễ nhận biết khi đang nhầm đường là đường đi không có đường mòn, không có dấu hiệu ai đó đã đi qua trước đó.)
Tụi mình cứ cắm đầu mở đường mà trèo qua hết ngọn này qua ngọn khác vì cái vệ tinh nó chỉ cái Thác Yavli ở phía trước.Đường đi rất xấu, cây cối rậm rạm che hết tầm mắt, đồi dốc đứng và trơn trượt (mình bị trượt nhiều lần rơi tự do, may mà tay chụp kịp gốc tre nên treo lơ lửng). Sau khi leo qua hết 3 ngọn đồi cao, tụi mình đến được con suối thì đã đến trưa. Mệt và đuối sức, tụi mình dừng lại ăn uống nghỉ ngơi 1 chút, được 1 lúc thì trời mưa. Trời đang mưa mà bạn đang ở bên suối là rất nguy hiểm vì nước trên thượng nguồn có thể đổ về cuốn phăng bạn bất cứ lúc nào, do đó tụi mình tranh thủ tiếp tục đi tiếp, nhưng khi băng qua con suối đến gần Thác Yavly trong bản đồ thì phát hiện đường cụt, không thể nào băng qua được vì trước mặt là vách đá. Lúc đó tụi mình mới biết là đã đi sai đường.
Thời điểm đó rất tuyệt vọng vì nhìn lại mấy ngọn đồi cao ngất tụi mình đã trầy trật leo qua muốn kiệt sức, giờ phát hiện đã sai đường, trong khi nước đang đổ về rất nhanh, nếu không quyết định nhanh thì sẽ rất nguy hiểm. Lúc đó có 2 option: 1 là tiếp tục mạo hiểm băng qua vách đá để đi tiếp, 2 là quay lại chỗ bắt đầu rẽ hướng bị lạc. Option 1 rất nguy hiểm vì trời mưa, vách đá trơn trượt, lại cồng kềnh balo nặng nên khả năng trượt ngã xuống là rất cao, mà rớt xuống thì chỉ có nước die, mà nếu quay lại thì quá đuối sức để có thể leo ngược lại 3 ngọn đồi đó trong điều kiện đất trơn như mỡ gà. Trong khi đó thì nước cứ không ngừng dâng lên. Cuối cùng tụi mình đi đến một quyết định táo bạo: bỏ hết lại những thứ ít quan trọng cho nhẹ bớt để leo ngược lại chỗ cũ. Đó là một quyết định sống còn mà đến giờ tụi mình vẫn tự hào vì nó sáng suốt, dù thiệt hại kinh tế khá nhiều. Tụi mình vứt lại 2 balo, đồ đạc không cần, chỉ mang theo 1 balo với 1 lều, 1 ít lương khô đủ cầm cự cho 2 ngày, nước uống, đồ công nghệ, First Aid và quyết tâm trèo ngược lại chỗ lúc sáng trước khi mặt trời lặn, sau đó sẽ theo đường mòn thoát ra để cầu cứu người đi rừng hoặc các đoàn khác. Trong thời khắc đó, mình không còn nghĩ gì đến thiệt hại vật chất nữa, vì cái quan trọng nhất lúc đó là TÍNH MẠNG.
Chưa bao giờ trong đời mình cảm thấy sợ hãi đến vậy khi thấy tình hình quá ngặt nghèo. Tụi mình băng qua suối đang chảy xiết rồi bắt đầu trèo ngược lại quả đồi đầu tiên. Nhưng ôi thôi, nước mưa làm nền đất nhớp nhợp, tụi mình cứ leo lên rồi lại tuột xuống, trong khi không hiểu sao gần như tất cả tre trong đồi ấy đều chết khô hết, bám vào là gãy vụn. Vật vã trong 2 tiếng đồng hồ, tụi mình chỉ leo được 1 đoạn ngắn mà trời đang tắt nắng dần. Éo le hơn là ngoài sức đang đuối dần thì anh dẫn đầu mở đường bị dao phát quang cắt vào 4 ngón tay khi bị trượt, máu chảy róc rách như nước mưa. Mình cách anh không xa, vội leo lên, lấy băng gạc trong F.A Kit ra băng lại mà tay run run vì máu chảy nhiều quá ướt hết cả băng. Mình phải rất nể tinh thần của anh, tay bị thế vẫn xông pha, được 5 phút sau thì tay còn lại bị ong chích, sưng lên đau nhức.
Vết thương của anh hoa tiêu
Quá ngặt nghèo để thoát ra như trong kế hoạch, tụi mình quyết định cắm trại lại lấy sức để sáng mai leo tiếp. Tụi mình loay hoay tìm chỗ dựng trại lên và chui vào ngay vì muỗi rừng rất nhiều, bị sốt rét là tiêu. Đêm đó 3 anh em chen chúc trong 1 cái lều trong tình trạng rã rời.
Chỗ cắm trại tạm của tụi mình
Lúc nằm bên nhau, tụi mình động viên nhau, nhưng trong thâm tâm ai cũng bị nỗi sợ hãi xâm chiếm. Ai cũng cố gắng chìm vào giấc ngủ để lấy sức cho sáng mai, nhưng khó ngủ vô cùng. Đó là một đêm dài... Sáng hôm sau tụi mình dậy rất sớm chỉ để canh mặt trời lên là nhổ trại đi. May mắn là anh bị thương không bị sốt do vết cắt và vết chích (chắc do đã uống 1 viên aspirin của mình tối đó). Tụi mình nhai thanh lương khô cầm hơi và nhổ trại đi tiếp khoảng 6h sáng, hướng theo hướng cũ mà băng ra. Sau 1 đêm thì tinh thần đã ổn định lại. 3 anh em đập tay hô vang “1, 2, 3: Ra!!”, và lên đường với mindset là phải thoát ra bằng mọi giá. Đúng là trong hoàn cảnh ngặt nghèo, bản năng sinh tồn của con người mới trỗi dậy mạnh mẽ như vậy. Lần này anh hoa tiêu đảm nhiệm vai trò phát quang mở đường , rồi sau đó thay phiên nhau. Mình cảm thấy ghê rợn khi cầm dao phát đường đi vì cây cỏ mọc ngập hết người, đang trong rừng mưa ẩm thấp, trong đầu lúc nào cũng rờn rợn hình ảnh con rắn nằm cuồn cuộn sau phát dao vạt cỏ ra, rất kinh!
Đúng là có rắn thật, mình vừa đi qua thì một con rắn lục đuôi đỏ bò xuống. Đây là loại rắn tử thần, bị nó cắn thì xác định mất mạng rất nhanh vì độc tố của nó rất mạnh, Mình rợn hết gai ốc, may sao nó không cắn ai cả. Nhưng tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, một lúc sau thì mình bị trượt, tay bấm vào khúc gỗ mục, cảm thấy ngón tay đau nhói như kim chích, dở lên thì thấy một con nhện đen thui đầu đỏ đang bám vào, mình hoảng hốt hất nó ra và phát hiện vừa bị nó chích. Lúc đó rất sợ nó có độc. Mà nó có vẻ độc thật, 5 phút sau mình bắt đầu thấy hoa mắt và tê người. Mình lật đật lôi 1 viên aspirin ra uống (thuốc này có tác dụng kháng viêm, tiêu sưng và điều hòa nhịp tim), sau đó ráng lếch xuống con thác dưới đó nằm thở (Trong lúc nằm mình cứ mơ màng tay phun ra tơ và sẽ lôi mấy anh em bay ra khỏi rừng này :))) ). Sau khi nghe anh Hân xác nhận đây là con thác hôm qua mình đã đi qua và đang rất gần với đường ra, mình bừng tỉnh hẳn! Bao nhiêu sinh lực trỗi dậy, mình ngồi dậy và dùng hết sức đi tiếp.
Con thác tụi mình đi qua trước khi bị lạc
Càng đi thì càng thấy đường quen thuộc và vô cùng khấp khởi hi vọng. Được một lúc sau đập vào mắt mình là hình ảnh con người, vâng, là con người, và nó đang tắm suối !! :)) Thật lúc đó không gì có thể mô tả nổi niềm vui sướng của tụi mình. Sau khi biết thằng bé đó là dân bản địa chuyên dẫn đoàn đi cung này (poster), tụi mình biết khả năng 95% là đã SỐNG! :))
Còn nhiều việc xảy ra sau đó, nhưng tóm lại tối đó 3 anh em đã chễm chệ trong một quán nhậu ở Thị trấn Liên Hương bên ngồi lẩu hải sản nghi ngút khỏi và “1, 2, 3 dzô!!” (Dzô là ăn mừng chớ không phải zô lại rừng nha )
Mình share chuyện này không phải “hù”các bạn không nên đi cung đường này, mà là cho các bạn xem 1 cách toàn diện cả 2 mặt của nó chứ không chỉ là Beauty. Nếu không chắc chắn, mình khuyên các bạn nên mua tour của các bên uy tín để họ dẫn đi, họ có xe máy đồ đạc và lo thức ăn chỗ ngủ cho bạn, việc của bạn chỉ là follow và enjoy thôi. Vì suy cho cùng mục đích cuối cùng vẫn là tận mắt chiêm ngưỡng cái đẹp một cách an toàn chứ không bạt mạng. Riêng mình thì nếu được chọn lại thì mình sẽ chọn cách đó vì nó an toàn hơn, nhưng mình không hối tiếc vì những gì đã trải qua là những trải nghiệm đẹp và là những bài học đắt giá. Sáng nay mở mắt dậy thấy mình đang nằm trên giường nệm, nắng xuyên qua khe cửa và hơi thở vẫn đang phồng phềnh, mình hạnh phúc vô cùng thì đó là dấu hiệu của sự sống. Cả ngày nay cứ cưới suốt dù lúc về tới nhà ngoài cái điện thoại ra, trên người chỉ còn lại đúng cái quần thể dục là của mình, đúng kiểu nam nhi đầu đội trời chân đạp đất, không còn nổi cái nón và đôi dép trở về .
(Hoài Nhân)